Chơi xếp hình cùng chị gái Mahiru Sakura vếu khủng nghĩ tôi luyện tập những kỹ năng này để làm gì, Hứa Kiều đẩy xe máy đến hỏi, Chúng ta đi thế nào, Đình Đình, em có thể mang theo không, Xe máy của tôi sắp hết xăng rồi. Ắc quy xe tôi sắp hết rồi. Hứa Đình hừ một tiếng, quay người, lên xe, vặn tay nắm cửa rồi đi về phía cửa. Anh cầm lấy đi, tôi đi trước. Tôi buồn ngủ lắm, tôi về nhà ngủ đây. Ngày mai tôi muốn tìm việc. Là lỗi của tên bác sĩ thối tha kia vì đã phải đi làm muộn như vậy vào ban đêm. Tôi sẽ không liên quan gì đến anh nữa. Hứa Kiều sửng sốt một lúc rồi mới lấy lại tinh thần. Nàng quay đầu nhìn Hàn Ngọc Lương, cười nói, Hàn ca, tỷ tỷ của ta chính là như vậy, có lúc thì như người lớn tiểu nhân, có lúc lại như trẻ con. Đi thôi, ta đưa ngươi đi. Hàn Ngọc Lượng không quan tâm. Giống như thể cô chưa từng lái chiếc xe máy này trước đây vậy.