Khi tôi hỏi lại, anh ta trùm chăn nửa người nửa người tôi. Cuộc sống của tôi bây giờ đã cạn kiệt. Tưởng mỹ nữ gần như vậy mà nằm như cái âm hộ. Tôi kiềm chế bản thân và bắt đầu nói chuyện với anh ấy, nhân cơ hội đó nhẹ đi một chút. Tên là? Cô ấy nói tên cô ấy là Sara (tên đã thay đổi) và cảm ơn tôi. Cô ấy nói – nếu bạn không có ở đó, tôi đã có thể bị chết cóng trong cái lạnh. Tôi tự tin đặt tay lên tay anh và cảm thấy tay anh mềm như bơ. Em làm bộ như quên buông tay. bắt đầu nói chuyện với anh ta. Hóa ra cô ấy cũng sẽ đến Lucknow. Tôi nghĩ tôi có 8 giờ, vì vậy tôi phải làm gì đó với cái này.