Thanh niên độc thân ân ái cùng nàng tiên cá lồn xinh đoán trước được điều này, không chút ngạc nhiên nói, Vậy em đang nói cái gì, Đứng lên, anh sẽ nói rõ với em trước, em có thể ôm eo anh, nhưng đừng để anh di chuyển xuống dưới, nếu không anh sẽ đá em ngã xuống đất, em có nghe không, Tôi nghe rồi. Hàn Ngọc Lương cười, ngồi xuống, khom lưng, giơ chân lên đạp bàn đạp nhỏ hai bên. Bánh xe đi qua vũng nước, chưa đi được bao xa thì Hứa Đình lại nói, Còn nữa, bác sĩ thối, tôi bảo anh ôm eo, sợ anh to lớn như vậy sẽ ngã. Đừng nhân cơ hội này mà dùng kỹ năng kỳ lạ của anh với tôi. Nếu tôi nghĩ có vấn đề gì… Thế thì sao, Hàn Ngọc Lượng sau khi nghe giọng điệu chậm rãi của anh liền tò mò hỏi. Tôi sẽ đỗ xe ở một nơi đông đúc, chật chội, chỉ tay vào mũi anh và gọi anh là tên côn đồ đê tiện. Thư mục, Kẻ trộm thành phố Chương 22, Đại học không còn là sách